[go: up one dir, main page]

Bước tới nội dung

Chương trình Soyuz

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Tàu Soyuz 19 từ Dự án thử nghiệm Apollo–Soyuz.

Chương trình Soyuz (/ˈsɔɪjuːz/ SOY-yooz, /ˈsɔː-/ SAW-; tiếng Nga: Союз [sɐˈjus], nghĩa là "Liên hợp") là một chương trình vũ trụ có người điều khiển được khởi động bởi Liên Xô vào đầu những năm 1960, ban đầu là một phần của một dự án lên Mặt Trăng với dự định đặt một phi hành gia Liên Xô lên Mặt Trăng. Đó là chương trình vũ trụ thứ ba của Liên Xô sau chương trình Vostokchương trình Voskhod.

Chương trình bao gồm tàu vũ trụ Soyuztên lửa Soyuz và được phụ trách bởi Roscosmos. Kể từ khi các tàu con thoi không còn được sử dụng vào năm 2011, tất cả những chuyến bay đến và rời Trạm không Gian Quốc tế đã được thực hiện bằng cách sử dụng Soyuz.

Tên lửa Soyuz

[sửa | sửa mã nguồn]
Tên lửa Soyuz trên bệ phóng.

Phương tiện được sử dụng phóng tàu Soyuz là loại dùng một lần được sản xuất ở Trung tâm Nghiên cứu và Sản xuất tên lửa vũ trụ (TsSKB-Progress) ở Samara, Nga. Cùng với việc được sử dụng trong những lần phóng tàu Soyuz có người lái, nó còn được dùng để phóng Tàu vận tải Tiến bộ không người lái lên Trạm Vũ trụ Quốc tế và những vụ phóng thương mại được điều hành bởi TsSKB-Progress và công ty Starsem. Hiện tại, những con tàu Soyuz được phóng từ sân bay vũ trụ Baikonur ở Kazakhstan và sân bay vũ trụ Plesetsk ở tây bắc nước Nga và từ 2011, tàu Soyuz còn được phóng ở Trung tâm vũ trụ Guyane ở Guyane thuộc Pháp.[1] Địa điểm mới đã xử lý những lần phóng tên lửa từ 21 tháng 10 năm 2011, lần phóng đầu tiên ở đây.[2] Đến tháng 7 năm 2014, 8 tàu Soyuz được phóng từ Guyane thuộc Pháp, tất cả đều thành công.

Tàu vũ trụ Soyuz

[sửa | sửa mã nguồn]

Thiết kế cơ bản của tàu Soyuz là nền tảng của nhiều dự án khác, đa số còn không được thực hiện. Hình dạng ban đầu của nó được dự định là sẽ đưa còn người lên mặt trăng mà không cần tên lửa đẩy lớn như tàu Saturn V hay tàu N-1 của Liên Xô bằng cách liên tục gắn nó với những khoang trên đã được đưa lên quỹ đạo từ những quả tên lửa giống như Soyuz. Thiết kế này và thiết kế dùng cho dân sự bau đầu được sáng tạo bởi nhà thiết kế trưởng người Liên Xô Sergei Pavlovich Korolev, tuy ông không sống được đến ngày thấy tên lửa của mình bay lên. Vài biến thể quân sự đã học theo thiết kế này, nhưng chúng không được thông qua.

Một tàu vũ trụ Soyuz của gồm có ba phần (từ trước ra sau):

Đã có nhiều biến thể của tàu vũ trụ Soyuz, bao gồm:

Biến thể

[sửa | sửa mã nguồn]

Tàu vũ trụ Zond là một biến thể khác, được thiết kế để đưa một phi hành đoàn trong một quỹ đạo số tám quanh Trái Đấtmặt trăng, nhưng không bao giờ đạt được mức độ an toàn hay chính trị cần phải được sử dụng để như vậy.

Cuối cùng, loạt các tàu chở hàng không người lái cho các phòng thí nghiệm không gian SalyutMir sử dụng điều hướng tự động và cơ chế lắp ghép (nhưng không phải là khoang hồi quyển) của Soyuz.Mặc dù không phải là biến thể trực tiếp, tàu Thần Châu của Trung Quốc cũng tuân theo những hình mẫu tàu Soyuz.

Thư viện

[sửa | sửa mã nguồn]

Chuyến bay có người lái

[sửa | sửa mã nguồn]
Xem danh sách nhiệm vụ vũ trụ có người lái của Liên Xô và danh sách nhiệm vụ vũ trụ có người lái của Nga

Chuyến bay không người lái

[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ “Soyuz & Vega at the Spaceport”. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 4 năm 2009.
  2. ^ “Galileo: Europe readies itself for October launch”.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]