[go: up one dir, main page]

Bước tới nội dung

Đức phi

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Đức phi (chữ Hán: 德妃) là một tước hiệu được phong cho các phi tần trong thời phong kiến ở vùng Á Đông.

Một số nhân vật nổi tiếng

[sửa | sửa mã nguồn]

Trung Quốc

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Bắc Chu

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Đường

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Ngũ Đại Thập Quốc

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Tống

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Kim

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Minh

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Thanh

[sửa | sửa mã nguồn]

Việt Nam

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Lý

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Trần

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời Nguyễn

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Đệ tam cung Đức phi Lê Ngọc Bình, vốn là Hoàng hậu của Cảnh Thịnh nhà Tây Sơn, về sau Nguyễn Thế Tổ Gia Long nạp làm phi tần, phong làm Chiêu viên (昭媛). Khi mất được truy phong Cung Thận Đức phi (恭慎德妃).

Triều Tiên

[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]