[go: up one dir, main page]

Ligurian

edit

Noun

edit

càn m (plural chén, diminutive cagnétto, cagnìn, feminine càgna)

  1. Alternative spelling of can

Mandarin

edit

Alternative forms

edit

Romanization

edit

càn (can4, Zhuyin ㄘㄢˋ)

  1. Hanyu Pinyin reading of
  2. Hanyu Pinyin reading of
  3. Hanyu Pinyin reading of 𱙷
  4. Hanyu Pinyin reading of
  5. Hanyu Pinyin reading of
  6. Hanyu Pinyin reading of
  7. Hanyu Pinyin reading of
  8. Hanyu Pinyin reading of
  9. Hanyu Pinyin reading of
  10. Hanyu Pinyin reading of

Tày

edit

Pronunciation

edit

Etymology 1

edit

From Proto-Tai *ɢaːnᴬ. Cognate with Northern Thai ᨣᩤ᩠ᨶ, Khün ᨣᩤ᩠ᨶ, Lao ຄານ (khān), ᦅᦱᧃ (kaan), Shan ၵၢၼ်း (káan), Tai Nüa ᥐᥣᥢᥰ (käan), Phake ကꩫ် (kan), Ahom 𑜀𑜃𑜫 (kan), Nong Zhuang ganz, Thai คาน (kaan). Compare Middle Chinese 竿 (MC kan) or Old Chinese 竿 (OC *kaːn).

Noun

edit

càn ()

  1. carrying pole
    càn háp khẩurice-carrying carrying pole
  2. shaft
    càn thâyplow shaft
    càn bếtfishing rod
Derived terms
edit

Etymology 2

edit

Borrowed from Vietnamese càn.

Adjective

edit

càn ()

  1. perverse; debauched

References

edit
  • Lương Bèn (2011) Từ điển Tày-Việt[1][2] (in Vietnamese), Thái Nguyên: Nhà Xuất bản Đại học Thái Nguyên
  • Lục Văn Pảo, Hoàng Tuấn Nam (2003) Hoàng Triều Ân, editor, Từ điển chữ Nôm Tày[3] (in Vietnamese), Hanoi: Nhà xuất bản Khoa học Xã hội
  • Léopold Michel Cadière (1910) Dictionnaire Tày-Annamite-Français[4] (in French), Hanoi: Impressions d'Extrême-Orient

Vietnamese

edit

Pronunciation

edit

Etymology 1

edit

Verb

edit

càn (, 𠼳, , )

  1. (rare) to rush headlong through
  2. to raid; to mop up; to attack
Derived terms
edit
Derived terms

Adjective

edit

càn (, 𠼳, , )

  1. (of behaviour) wanton; indiscriminate; at random
Derived terms
edit
Derived terms

Etymology 2

edit

Sino-Vietnamese word from .

Noun

edit

càn

  1. the first trigram of the eight trigrams in Taoist cosmology
    Synonym: kiền
Derived terms
edit
Derived terms