Quảng Nam – Đà Nẵng
Quảng Nam – Đà Nẵng
|
|
---|---|
Tỉnh | |
Tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng | |
Hành chính | |
Quốc gia | Việt Nam |
Vùng | Duyên hải Nam Trung Bộ |
Tỉnh lỵ | Thành phố Đà Nẵng |
Phân chia hành chính | 1 thành phố, 2 thị xã, 14 huyện |
Thành lập | 1975[1] |
Giải thể | 1996[2] |
Địa lý | |
Tọa độ: 16°04′30″B 108°13′26″Đ / 16,074876°B 108,223993°Đ | |
Diện tích | 11.348,8 km² |
Dân số (1996) | |
Tổng cộng | 2.027.714 người |
Mật độ | 179 người/km² |
Quảng Nam – Đà Nẵng (hay còn gọi là tỉnh Quảng Đà) là một tỉnh cũ ở miền Trung Việt Nam, tồn tại từ năm 1975 đến năm 1996.
Địa bàn tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng hiện nay tương ứng với tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng.
Địa lý
[sửa | sửa mã nguồn]Trước khi giải thể (năm 1996), tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng có vị trí địa lý:
- Phía bắc giáp tỉnh Thừa Thiên - Huế
- Phía nam giáp tỉnh Quảng Ngãi
- Phía đông giáp biển Đông
- Phía tây giáp Lào và tỉnh Kon Tum.
Lịch sử
[sửa | sửa mã nguồn]Ngày 4 tháng 10 năm 1975, Ủy ban nhân dân Cách mạng Lâm thời khu Trung Trung bộ ra Quyết định số 119/QĐ về việc hợp nhất tỉnh Quảng Nam và Đặc khu Quảng Đà (tương ứng với hai tỉnh Quảng Tín, Quảng Nam và thị xã Đà Nẵng của chính quyền Việt Nam Cộng hòa) thành tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng. Ba quận I, II, III của thị xã Đà Nẵng cũ trở thành đơn vị hành chính thuộc tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng.[1]
Ngày 30 tháng 8 năm 1977, Hội đồng Chính phủ ban hành Quyết định số 228/CP[3] sáp nhập ba quận I, II và III để thành lập thành phố Đà Nẵng thuộc tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng.
Từ đó, tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng có 14 đơn vị hành chính trực thuộc, bao gồm: thành phố Đà Nẵng (tỉnh lỵ), thị xã Hội An và 12 huyện: Đại Lộc, Điện Bàn, Duy Xuyên, Giằng, Hiên, Hòa Vang, Phước Sơn, Quế Sơn, Tam Kỳ, Thăng Bình, Tiên Phước, Trà My.
Ngày 4 tháng 2 năm 1982, thành lập huyện đảo Hoàng Sa.[4]
Ngày 3 tháng 12 năm 1983, chia huyện Tam Kỳ thành thị xã Tam Kỳ và huyện Núi Thành.[5]
Ngày 31 tháng 12 năm 1985, thành lập huyện Hiệp Đức trên cơ sở tách 2 xã thuộc huyện Thăng Bình, 4 xã thuộc huyện Quế Sơn và 2 xã thuộc huyện Phước Sơn.[6]
Đến năm 1991, đơn vị hành chính của tỉnh gồm thành phố Đà Nẵng (tỉnh lị), 2 thị xã: Tam Kỳ, Hội An và 14 huyện: Đại Lộc, Điện Bàn, Duy Xuyên, Giằng, Hiên, Hiệp Đức, Hòa Vang, Hoàng Sa, Núi Thành, Phước Sơn, Quế Sơn, Thăng Bình, Tiên Phước, Trà My.
Ngày 6 tháng 11 năm 1996, kì họp thứ 10 Quốc hội khóa IX ra Nghị quyết chia tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng để tái lập tỉnh Quảng Nam và thành lập thành phố Đà Nẵng trực thuộc trung ương[2]:
- Thành phố Đà Nẵng trực thuộc Trung ương gồm thành phố Đà Nẵng trực thuộc tỉnh và 2 huyện: Hòa Vang, Hoàng Sa.
- Tỉnh Quảng Nam gồm 2 thị xã: Tam Kỳ (tỉnh lị), Hội An và 12 huyện: Đại Lộc, Điện Bàn, Duy Xuyên, Nam Giang, Đông Giang, Hiệp Đức, Núi Thành, Phước Sơn, Quế Sơn, Thăng Bình, Tiên Phước, Trà My.
Biển số xe
[sửa | sửa mã nguồn]Biển số xe 43 là biển số tỉnh Quảng Nam – Đà Nẵng (hiện nay 43 là biển số xe thành phố Đà Nẵng, còn Quảng Nam là 92).
Chú thích
[sửa | sửa mã nguồn]- ^ a b “Hội thảo khoa học về vai trò Đặc khu ủy Quảng Đà trong cách mạng”. Báo điện tử Chính phủ. 1 tháng 8 năm 2017.
- ^ a b “Nghị quyết về việc chia và điều chỉnh địa giới hành chính một số tỉnh do Quốc hội ban hành”.
- ^ “Quyết định 228-CP năm 1977 về việc thành lập thành phố Đà Nẵng thuộc tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng”.
- ^ Quyết định 194-HĐBT về việc thành lập huyện đảo Hoàng Sa
- ^ Quyết định 144-HĐBT về việc tái lập thị xã Tam Kỳ
- ^ Quyết định 289-HĐBT về việc thành lập huyện Hiệp Đức